Họ là 7 nhà tư tưởng lớn tưởng sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc, trước triều đại nhà Tần, là những người có ảnh hưởng dài lâu xuyên suốt lịch sử Trung Hoa. 7 triết nhân này là Khổng Tử, Mạnh Tử, Hàn Phi Tử Trang Tử, Mặc Tử, Tuân Tử và Lão Tử.
Có thể bạn đã nhìn thấy rằng phần nhiều những cái tên này đều xong xuôi bằng chữ “Tử”. “Tử” bình thường có nghĩa là “đứa trẻ” nhưng trong trường phù hợp này chữ “Tử” được thêm tham gia sau tên người với ý nghĩa tôn kính do vì họ là những nhà lối suy nghĩ, những bậc thầy mập mạp.
1. Khổng Tử
Ông sinh năm 551 trước CN ở nước Lỗ. Giáo lý của ông dồn vào một chỗ tham gia việc xây dựng luân thường đạo lý trong quan hệ mái nhà và thị trấn hội, đạo đức của tư nhân và nhà cầm quyền, công lý, sự tâm thành và đề ra các chuẩn mực giáo dục.
Đáng ảm đạm là, tư tưởng của Khổng Tử không được áp dụng khi ông còn sống. Ông bị yêu cầu tha phương và xiêu dạt hết nước này tới nước khác. Ông mất năm 479 trước CN.
Mãi cho tới khi nhà Tần sụp đổ, tư tưởng của Khổng Tử mới chính thức được ghi kiếm được và phát hành biến thành một chuỗi hệ thống triết lí gọi là Khổng giáo. Khổng giáo sau đó đã biến thành chuỗi hệ thống triết học chính thức của triều đình
Trung Hoa, và vô cùng có ảnh hưởng suốt thời đại nhà Hán, Con đường và Tống. Các nguyên tắc của Khổng Tử có tác động hoành tráng trong truyền thống và tín ngưỡng Trung Hoa.
Chúng đề cao lòng trung thành trong mái nhà, việc phụng dưỡng tổ sư, lòng kính trọng bậc cao cả sự tương kính phi tần chồng, và một nguyên tắc nhiều người biết đến là “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân” (tức là: Vấn đề bản thân mình không muốn thì đừng khiến cho người khác).
2. Mạnh Tử
Ông là nhà lối suy nghĩ có ảnh hưởng lớn thứ nhì trong Khổng giáo, chỉ đứng sau Khổng Tử. Là đại diện hoàn hảo của Khổng giáo, Mạnh Tử nối tiếng với lối suy nghĩ về phiên bản tính thiên nhiên của con người nghĩ là “Nhân chi sơ, tính bản thiện” (Tức thị: Người ta lúc mới hiện ra ban đầu vốn có tính thiện lương).
Bản tính này có thể được nuôi dưỡng, thông qua giáo dục và nỗ lực tu thân. Dù có thể bị ảnh hưởng bởi sự thừa mứa xa hoa vật chất nhưng “tính phiên bản thiện” ấy không bao giờ hoàn toàn bặt tăm. Các môn đệ của Mạnh Tử bao gồm tất cả các bậc vương hầu và ông thực ra có tác động còn lớn hơn cả Khổng Tử.
Mạnh Tử là một người con hiếu thảo, ông xin nghỉ phép 3 năm khi làm quan ở nước Tề để chịu tang mẹ. Thuyệt vọng vì không thể thay đổi dương gian thời bấy giờ, ông đã tạm biệt chốn quan trường.
3. Hàn Phi Tử
Các thành tố của triết lý Pháp gia ở TQuốc có thể truy hỏi về tận thế kỷ thứ 7 trước CN. Đương nhiên chính Hàn Phi Tử là người đã phát hành triết lí này thành một chuỗi hệ thống.
Không như những triết gia nhiều người biết đến khác cùng thời, Hàn Phi Tử sinh ra dòng dõi quý tộc, hình thành trong một mái nhà quý tộc nước Hàn trong thời kỳ cuối thời Chiến Quốc.
Hàn Phi Tử thuộc về trường phái Pháp gia. Pháp gia cho rằng nhân loại vốn là cường bạo và rằng nhân loại luôn luôn lẩn tránh sự trừng phạt khi mà nỗ lực tranh giành lợi ích.
Vậy nên quy định phải trừng trị nghiêm khắc bất cứ hành động sai lầm nào, song song đó ban thưởng cho những người tuân hành qui định.
Học thuyết của ông rất có ảnh hưởng và biến thành một trong những nguyên lý chỉ đạo của vị hoàng đế đầu tiên của Trung Hoa: Tần Thủy Hoàng.
4. Trang Tử
Trang Tử sống vào cuối thế kỷ thứ 4 ở nước Tống. Ông đã khước từ lời mời ra làm cho quan của vua Chu và chọn lựa một cuộc sống tây riêng lặng lẽ, mà theo tiếng nói của chính ông thìa là “ngoáy đuôi rùa dưới ao đìa thôi”.
Trang Tử được cho là tác giả của một phần hoặc cục bộ thành quả mang tên ông, bộ sách “Trang Tử”, một tác phẩm mang nguyên tắc hồ nghi, lập luận rằng đời sống thì hữu hạn còn tri thức cần phải học thì vô biên. Vậy nên việc dùng một thứ hữu hạn để tróc nã cầu yếu tố vô bờ, ông nghĩ rằng thật là điên rồ.
5. Mặc Tử
Mặc Tử hiện ra ở tỉnh Sơn Đông, China. Ông là người sáng lập của Mặc gia, với triết lí “kiêm ái”, đối lập với triết lí của Khổng Tử trong một số thế kỷ.
Mặc Tử ban sơ là một môn đồ của Khổng giáo cho đến khi ông cho rằng Khổng giáo thể hiện sự quan trọng quá phổ biến về các nguyên tắc lễ nghi rườm rà và quá coi nhẹ tôn giáo.
Vì vậy Mặc Tử đã quyết định tự tạo dựng lối đi riêng. Đương nhiên, thế cục của Mặc Tử lại khá đồng nhất với thế cuộc Khổng Tử ở toàn bộ khía cạnh quan trọng.
Rộng rãi người đọc công trình của Mặc Tử và danh tiếng của ông thường được nhắc đến trong các kinh điển Trung Hoa truyền thống. Ông cũng đề nghị trôi dạt hết nước này đến nước khác trong suốt thời Chiến Quốc.
Rộng rãi trẻ em nhân thức đến Mặc Tử nhờ tác phẩm “Thiên tự văn”. Đây là một bài thơ bằng tiếng Hán được dùng như là sách vỡ vạc lòng dạy chữ Hán cho con trẻ trong khoảng thế kỷ thứ 6 đi về sau.
Nó bao gồm đúng đắn 1000 chữ, mỗi chữ chỉ được dùng một lần, và được bố trí thành 250 dòng, mỗi dòng 4 chữ gom thành các đội ngũ 4 dòng có vần điệu dễ nhớ. Tác phẩm này là nền móng cho việc dạy đọc và viết thời xưa.
6. Tuân Tử
Tuân Tử là một trong ba triết gia Khổng giáo tuyệt vời nhất của Trung Quốc cổ đại. Ông đã sản xuất, hoàn thiện và chuỗi hệ thống hóa các thành quả của Khổng Tử và Mạnh Tử.
Tuân Tử tin rằng bạn dạng tính thiên nhiên của loài người cần được tu chính duyệt y giáo dục và lễ thức. Trái ngược với quan niệm của Mạnh Tử nghĩ là “nhân chi sơ, tính phiên bản thiện”, Tuân Tử tin rằng luân thường đạo lý được sáng sản xuất để chính lại nhân loại.
Tuân Tử là một nhà lối suy nghĩ sắc bén. Ông đã viết các bài biện luận công trạng, được tập thích hợp trong cuốn sách tên là “Tuân Tử”.
Ông phân biệt giữa phẩm chất bẩm sinh của loài người và những gì phải được học phê duyệt giáo dục nghiêm khắc.
Những bài luận này thường phê bình các thuyết lí khác của Đạo gia và Mặc gia, cũng như các học thuyết đối lập trong đạo Khổng.
7. Lão Tử
Lão Tử được nhân thức đến rộng rãi là tác giả của Đạo Đức Kinh và là ông tổ của Đạo giáo. Ông cũng được thờ phụng như một vị Thần trong Đạo gia.
Truyền thuyết kể lại rằng Lão Tử đã giác ngộ thâm sâu, và sau đó đi về phía Tây, nơi ông dài lâu biến mất vào vùng đất của những vị tiên bất tử.
Người sau cùng mà ông gặp mặt là một gác cổng tên là Doãn Hỷ. Doãn Hỷ đã thỉnh cầu Lão Tử trao truyền cho mình và nhân loại người đời tinh hoa trí huệ đã được khải thị cho ông.
Đáp lại lời thỉnh cầu này, Lão Tử đã để lại cuốn Đạo Đức Kinh. Đạo Đức Kinh thường được gọi dễ chơi là “Lão Tử”. Nó biểu đạt về Đạo như là nguyên do của vạn sự vạn vật, vô hình nhưng bao trùm toàn bộ, có quyền năng to con nhưng tuyệt đối khiêm nhường, là nguồn gốc của phần lớn.
Đạo Đức Kinh muốn hướng dẫn loài người quay đi về hiện trạng thiên nhiên kết hợp với Đạo. Cuộc sống tư nhân của Lão Tử vẫn là một ẩn số và đa dạng người tin rằng ông chưa bao giờ mất, mà chỉ đi vào ánh tà dương phía trời Tây.
Đoạn ghi hình: 7 nhà triết học khổng lồ nhất trong lịch sử China
[embedded content]
Theo NTD TV
Tìm hiểu:
Xem tại: tinnhanh

Home
Cong-Dong
7 nhà lối suy nghĩ to đùng nhất Trung Quốc cổ đại khiến cho trần gian sau ngả mũ kính phục
Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016
7 nhà lối suy nghĩ to đùng nhất Trung Quốc cổ đại khiến cho trần gian sau ngả mũ kính phục
Xem thêm bài viết
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon